Chiang Mai, sáng tinh mơ. Đường phố còn vắng, chỉ có tiếng kéo cửa lách cách từ những quán cà phê mở sớm. Bên vỉa hè, hàng dài mô-tô xếp sát nhau, lấp lánh trong ánh đèn vàng. FIT Tour và các du khách đã sẵn sàng cho 700km vòng cung miền bắc Thái Lan – hành trình của khúc cua, của gió và những câu chuyện chưa kể.
Hướng dẫn viên cười khẽ: “Khi quay lại điểm xuất phát, mọi người sẽ không còn là mình của hôm nay nữa.” Câu nói mở màn khiến ai cũng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Bánh xe lăn khỏi Chiang Mai, tiếng động cơ hòa vào nhau thành một dải âm thanh dài bất tận. Không khí lạnh ban sáng quấn quanh cổ áo, mang theo hương lá rừng ẩm. Chỉ sau một giờ, phố xá biến mất, nhường chỗ cho núi non và những thung lũng xanh rì.
Một nữ du khách lần đầu chạy xe xa thốt lên qua bộ đàm: “Tôi nghĩ mình đang chạy vào một tấm bưu thiếp.” Mọi người bật cười, nhưng ai cũng ngầm đồng ý.
Chiều muộn, cả đoàn vào Pai – thị trấn nhỏ như lọt thỏm giữa núi. Ở đây, hoàng hôn xuống rất nhanh, phủ một lớp cam mềm lên sông Pai và những mái nhà gỗ. Chợ đêm mở ra với mùi đồ nướng, tiếng nhạc sống và những gian hàng thủ công rực rỡ. Một vài thành viên mua khăn choàng len của người địa phương, chuẩn bị cho những đêm lạnh sắp tới.
Bình minh ở Pai lạnh đủ để hơi thở hóa thành sương. Đoàn lại khởi hành, bước vào cung đường huyền thoại 1864 khúc cua. Những khúc cua liên tiếp như thử thách nhịp tim và sự tập trung của mỗi tay lái. Có lúc bên trái là vực sâu, bên phải là núi dựng đứng; chỉ cần nghiêng người đúng nhịp, cả thế giới như nghiêng theo.
Mae Hong Son hiện ra yên ả với hồ nước trong vắt và ngôi chùa Myanmar dát vàng. Cạnh chùa, một cụ ông bán trà nóng kể rằng ông từng là hướng dẫn viên leo núi, nay ở lại đây để “nghe tiếng gió thay lời du khách.”
Hôm ấy, hướng dẫn viên bất ngờ rẽ đoàn vào một con đường nhỏ dẫn tới làng cổ dài của người Karen. Tiếng dệt vải lách cách vang ra từ những căn nhà sàn. Những người phụ nữ với vòng đồng sáng óng quanh cổ mỉm cười chào khách.
Một chị trong đoàn – vốn làm nghề may – chăm chú quan sát đôi bàn tay thoăn thoắt trên khung dệt. Chị bảo: “Tôi có thể may áo, nhưng để dệt một tấm vải như thế này… cần cả tuổi thơ và ký ức của một dân tộc.”
Trẻ con trong làng chơi đùa bên cột nhà, lâu lâu lại chạy đến khoe vòng cổ bằng tre. Không ai thúc giục thời gian; cả đoàn cứ thế lang thang giữa những gian hàng thủ công, trò chuyện bằng nụ cười nhiều hơn là lời.
Ngày cuối, bánh xe đưa mọi người xuyên qua đồi chè, đồng hoa hướng dương, và những đoạn đường chỉ nghe tiếng gió rít qua mũ bảo hiểm. Trước khi vào thành phố, đoàn dừng ở một quán cà phê treo mình bên sườn đồi. Từ đây, Chiang Mai trải dài dưới chân, mái chùa vàng nổi bật giữa nền xanh mướt.
Khi cổng thành Tha Phae hiện ra, chẳng ai nói “kết thúc”. Mọi người chỉ trao nhau cái ôm và câu hẹn: “Hẹn gặp lại trên cung đường khác.”
Chiang Mai Loop 700km cùng FIT Tour không chỉ là một hành trình motor trip. Đó là một cuốn nhật ký mở, nơi mỗi trang ghi lại mùi của rừng ẩm, tiếng khung dệt trong buổi trưa làng cổ dài, hơi ấm từ ly trà bên hồ Mae Hong Son, và cả những tiếng cười vỡ òa ở khúc cua thứ 1000.
Vòng tròn đã khép, nhưng câu chuyện của nó sẽ tiếp tục theo mỗi người – như tiếng máy xe còn vang trong trí nhớ, rất lâu sau khi gió đã dừng.