Đối với chúng tôi, những điều trân quý trong cuộc sống đó là một gương mặt hạnh phúc, và những khoảnh khắc chiều chuộng bản thân. Đó có thể là buổi chiều tan chậm ngắm mặt trời lặn ở ốc đảo Siwa (Ai Cập), một ly Cafe thơm mùi thời gian ở Leh, những dải nắng ngọt như rót mật ở Karakoram. Hay một buổi sáng đảnh lễ ở một tu viện ở Himalayas.
Tôi đã hơn một lần cảm thấy xấu hổ khi mình dẫn đoàn khách du lịch, và đưa họ vào những trung tâm mua sắm. Lẽ dĩ nhiên điều này đã được thông báo từ trước, nhưng tôi không khỏi áy náy khi 1/4 thời gian chuyến đi chỉ để mua sắm. Và thực sự những vị khách hàng của tôi đã phàn nàn rằng chuyến đi của họ bị ảnh hưởng bởi những màn chào mời mua sắm liên tục.