Trên hành trình từ Lô Đô (Litang) về Đạo Thành Á Đinh, có một đoạn đường khiến người ta không thể nào quên: Đèo Kazila, cao gần 4.700 mét so với mực nước biển – nơi mây trắng không nằm trên trời, mà vờn ngay trước kính xe.
Nằm giữa cao nguyên Garzê – Tứ Xuyên, đèo Kazila không chỉ là một điểm vượt núi đơn thuần, mà là cột mốc cảm xúc, nơi mỗi du khách lần đầu đến cao nguyên Tây Tạng đều thấy tim mình lặng đi vài nhịp.
Khi Độ Cao Trở Thành Vẻ Đẹp
Với độ cao 4.718 mét, đèo Kazila được mệnh danh là một trong những con đèo cao nhất vùng Garzê, nối liền vùng núi tuyết với những thảo nguyên bao la.
Từ phía xa, con đường đèo uốn lượn như một dải ruy băng bạc vắt ngang sườn núi. Khi xe leo dần đến đỉnh, mây bắt đầu phủ xuống, cuốn quanh thân xe và đổ trắng cả bầu trời.
Một tài xế xe khách địa phương đã nói với đoàn khách Việt trên đường vào Á Đinh:
“Đi qua Kazila là như chạm vào trời. Hôm nào may mắn trời trong, đứng trên đèo nhìn thấy cả tuyết lẫn nắng – hiếm có lắm.”
Những Dải Cờ Lungta Trong Gió
Tại đỉnh đèo, du khách dễ dàng nhận ra hàng ngàn dải cờ Lungta (cờ ngựa gió) rực rỡ màu sắc tung bay trên nền trời trắng xám.
Đây là nét đặc trưng của văn hóa Phật giáo Tây Tạng – người dân treo cờ để gửi lời cầu nguyện theo gió tới chư thần, mong mưa thuận gió hòa, bình an cho người đi qua.
Không khí tại đây mỏng và lạnh, dù là mùa hè vẫn có thể xuất hiện băng tuyết rải rác. Nhưng chỉ cần đứng yên một lúc, lặng nghe tiếng gió cuốn qua những sợi cờ – người ta sẽ hiểu vì sao Tây Tạng không chỉ là một vùng đất, mà là một trạng thái của tâm hồn.
Nơi Những Gã Lữ Hành Lặng Người
Một nhiếp ảnh gia đến từ Pháp – người từng rong ruổi khắp cao nguyên Thanh Tạng – chia sẻ:
“Tôi từng nghĩ đèo chỉ là đoạn chuyển tiếp. Nhưng Kazila làm tôi đứng yên thật lâu. Không có tiếng người, chỉ có gió, và cảm giác như mọi thứ đang bay lên.”
Cảnh tượng từ đỉnh đèo mở ra một toàn cảnh ngoạn mục: phía trước là dãy núi tuyết phủ trắng quanh năm, phía sau là thảo nguyên trùng điệp. Xa xa, một vài đàn ngựa hoang gặm cỏ trong sương mù, thấp thoáng như trong một bức tranh cổ.
Thời Gian & Lưu Ý Khi Qua Đèo
- Thời điểm lý tưởng: Từ tháng 5 đến đầu tháng 10 – thời tiết khô, ít tuyết, dễ đi lại
- Thời tiết thay đổi nhanh: Có thể đang nắng chuyển mây trong 10 phút, hãy chuẩn bị áo ấm, kính mát, khẩu trang
- Đừng vội vã: Nếu đi xe riêng hoặc thuê tài xế, hãy đề nghị dừng khoảng 10–15 phút ở đỉnh đèo để cảm nhận
- Cẩn thận sốc độ cao: Đối với người chưa quen cao nguyên, nên đi chậm, nghỉ nhiều, tránh vận động mạnh tại đỉnh đèo
- Không nên hô hào lớn tiếng hoặc chạy nhảy – đây là vùng linh thiêng theo tín ngưỡng địa phương
Một Cửa Ngõ Tâm Linh Trước Khi Vào Á Đinh
Đèo Kazila không phải điểm đến cuối cùng. Nhưng đối với nhiều người, nó lại là cánh cửa đầu tiên mở ra thế giới Tây Tạng huyền bí – nơi đất trời không còn giới hạn, và mọi vẻ đẹp đều đến từ sự tĩnh lặng.
Nhiều đoàn khách từng nói: nếu không dừng lại ở Kazila, hành trình tới Yading sẽ mất đi một nốt trầm đầy thi vị.
Lời Kết
Kazila không phải là một nơi để ở lâu, mà là nơi để dừng lại và ghi nhớ.
Giữa mây trời, tuyết trắng và cờ Lungta bay rợp trời, người lữ hành nhận ra mình nhỏ bé, nhưng không hề đơn độc. Đèo Kazila không chỉ là con đường – đó là nơi thiên nhiên và tinh thần Tây Tạng gặp nhau trong một khoảnh khắc bất ngờ.