Giữa vùng cao nguyên Garzê ngập nắng và gió của Tây Tạng phía Tây Tứ Xuyên, Lý Đường (Litang / 理塘) hiện lên không phải như một thị trấn, mà như một khoảng nghỉ sâu thẳm – nơi con người, thời gian và tĩnh lặng cùng nhau trú ngụ.
Nằm ở độ cao hơn 4.000 mét, Lý Đường được mệnh danh là “nóc nhà của thế giới Hán ngữ”. Nhưng với nhiều người, nơi đây không chỉ cao về địa hình – mà còn cao về một thứ cảm giác thuần khiết, cổ xưa và không bị chi phối bởi tốc độ của thời đại.
Một Dải Tây Tạng Giữa Lòng Tứ Xuyên
Lý Đường thuộc châu tự trị dân tộc Tạng Garzê – là nơi sinh sống của phần lớn người Tạng gốc, giữ nguyên phong tục, ngôn ngữ và lối sống du mục truyền thống.
Khi bước vào thị trấn, du khách có thể dễ dàng bắt gặp tu sĩ trẻ trong áo choàng đỏ, những cụ già quay bánh luân xa, hoặc các thảo nguyên mênh mông trải dài ngay sau dãy nhà bê tông cũ kỹ.
Một nữ du khách người Hà Lan từng viết trên blog cá nhân:
“Tôi không nghĩ mình sẽ ở lại Litang quá một đêm. Nhưng rồi tôi ở lại bốn ngày, chỉ để ngồi quán trà, trò chuyện với một nhà sư trẻ, và nhìn mặt trời mọc sau dãy núi tuyết.”
Một Trạm Dừng Không Thể Bỏ Qua Trên Hành Trình Đến Yading
Với vị trí nằm giữa Thành Đô và Đạo Thành – Á Đinh, Litang thường được chọn làm trạm dừng chân nghỉ ngơi quan trọng. Không chỉ bởi độ cao đã vượt 4.000m (giúp du khách thích nghi dần), mà còn vì khí hậu khô lạnh và phong cảnh đặc biệt giúp nạp lại năng lượng tinh thần sau nhiều giờ xe chạy.
Các tài xế đường dài thường chia sẻ:
“Đi Litang là bước vào Tây Tạng thật sự. Từ đây trở đi, bạn sẽ thấy núi tuyết, đèo mây, và những ánh mắt sâu lắng hơn cả núi non.”
Không ít du khách cũng chọn nghỉ lại 1–2 đêm ở Lý Đường để tránh sốc độ cao khi đến thẳng Yading – đồng thời có thêm thời gian khám phá một trong những vùng đất giữ nguyên linh hồn Tây Tạng nhất tại Trung Quốc.
Thị Trấn Của Gió Và Giấc Mơ
Một buổi chiều trên mái nhà khách ở Litang, có thể nhìn thấy ánh hoàng hôn phủ qua mái chùa, đỉnh núi tuyết phía xa sáng lên một màu vàng mơ hồ, và những lá cờ Lungta bay rợp cả không gian.
Gió ở đây không mang âm thanh – nhưng gợi nhớ một điều gì đó rất cũ, rất xa, rất yên.
Nhiếp ảnh gia Phạm Đình Bảo – người từng thực hiện bộ ảnh “Dưới trời Litang” – đã viết:
“Ở Litang, tôi ngừng bấm máy trong vài giờ liền. Không vì thiếu cảnh đẹp, mà vì mọi thứ ở đây khiến tôi cảm thấy không cần ghi lại. Chỉ cần sống cùng nó.”
Những Trải Nghiệm Không Nên Bỏ Lỡ Ở Litang
- Ghé tu viện Litang Chöde Gompa – ngôi tu viện Phật giáo Tây Tạng cổ kính nằm trên đỉnh đồi, với hàng trăm tăng sĩ tu học, và cảnh quan ngoạn mục
- Tản bộ qua khu chợ sáng Litang – nơi bán đủ loại nấm đông trùng, bơ yak, vải dệt thủ công, và tiếng Tạng vang khắp các gian hàng
- Trải nghiệm homestay người Tạng – ăn bữa cơm bơ yak truyền thống, nghe chuyện về những mùa tuyết và bò hoang
- Ngắm bình minh trên thảo nguyên – một trải nghiệm chỉ có ở Litang, khi cả thung lũng như hóa vàng trong sương mù nhẹ
Một Điểm Tựa Trước Khi Chạm Vào Tuyết
Lý Đường không có nhiều khách sạn sang trọng, không có điểm check-in rực rỡ hay quảng cáo rầm rộ. Nhưng chính điều đó khiến thị trấn này đủ hoang sơ để người ta chạm vào – mà không thấy ồn ào, và đủ yên tĩnh để dừng lại – mà không thấy lạc lõng.
Lời Kết
Lý Đường không phải nơi ai cũng nhớ tên, nhưng lại là nơi mà rất nhiều người không thể quên sau khi đã đi qua.
Trên hành trình đến Đạo Thành – Á Đinh, nếu bạn có thể, hãy dành ra một buổi chiều ở Litang. Hãy lặng nhìn gió thổi qua thảo nguyên, và để lòng mình cũng trôi đi một chút – nhẹ như cờ Lungta bay trong gió Tây Tạng.